Sương Anh

TA Và EM

TA và EM - là hai mảnh đời xa lạ
Nhưng lại chung một cuộc sống với nhau
Trong cuộc đời vui sướng hay cơ cầu
Muốn mãi bên nhau...nhưng TA không thể!

 

Đành phải xa EM, bởi đời hoang phế
Không thể cùng EM đem đến niềm tin
TA mất hết rồi, chỉ còn trái tim
Làm gì nhỉ...một con tim mệt mỏi

 

Chia tay EM, TA bước đường dong ruỗi
Giữ dùm TA, dĩ vãng cuả một thời
Quay lưng đi mà nước mắt đầy vơi
Ôi! Não nuột...Này Sài Gòn! EM hỡi...

 

Dòng đời đưa đẩy đến chân trời mới
Lại gặp EM - diễm lệ và kiêu sa
Làm sao nói hết thầm kín sâu xa
Lòng TA đã hình như là vướng mắc

 

EM sức sống mảnh liệt và rắn chắc
Đã làm cho TA điên đảo cuồng si
Cùng với EM bao kỷ niệm khắc ghi
Nhưng sầu lắm, Paris nhiều buồn bã

 

Ở trong TA đang có hai dĩ vãng
EM Sài Gòn xưa cũ, Paris nay
Cả hai EM và dĩ vãng sầu đầy
Theo TA mãi...giờ đây ngồi ôn lại.

 

Sương Anh

Được bạn: vdn 15.6.07 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "TA Và EM"